Category: Cảm nhận


– Có ai đó rất tự hào về bạn.
– Có ai đó đang nghĩ đến bạn.
– Có ai đó quan tâm đến bạn.
– Có ai đó rất nhớ bạn.
– Có ai đó muốn nói chuyện với bạn.
– Có ai đó muốn ở cạnh bạn.
– Có ai đó luôn mong sự bình yên cho bạn.
– Có ai đó luôn biết ơn mọi sự cổ vũ của bạn.
– Có ai đó muốn nắm tay bạn.
– Có ai đó luôn muốn bạn hạnh phúc.
– Có ai đó muốn tặng quà cho bạn.
– Có ai đó thán phục sự mạnh mẽ của bạn.
– Có ai đó muốn bảo vệ bạn.
– Có ai đó yêu thương bạn vì chính bạn là bạn.
– Có ai đó rất vui khi bạn là bạn của họ.
– Có ai đó muốn bạn biết rằng họ sẵn sàng ở bên bạn.
– Có ai đó muốn làm mọi điều dành cho bạn.
– Có ai đó muốn chia sẻ cùng bạn.
– Có ai đó vẫn thiết tha với cuộc sống chỉ bởi vì bạn.
– Có ai đó luôn cần sự động viên của bạn.
– Có ai đó cần niềm tin ở bạn.
– Có ai đó rất tin tưởng bạn.
– Có ai đó thích một bản nhạc nhắc họ về bạn.
– Và có ai đó sẽ khóc khi đọc những dòng này về bạn. 

Bình minh trên cầuKhó lắm mới có một ngày chủ nhật để nghĩ. Từ khi tôi đi làm thời gian tôi không rãnh rỗi như trước vì thế hễ tới chủ nhật là tôi vui lắm. Nhưng tuần này tôi có ngày chủ nhật vô cùng ấn tượng trên xe du lịch. Tôi có 1 quyết định táo bạo không ở nhà làm cáo mà cùng đi chơi với nhỏ em . Công ty nhỏ em tổ chức đi Chùa Bà Châu Đốc với thời cực ngắn còn hành trình thì cực xa. Hơn 400 cây số khoảng cách từ Tp Hồ Chí Minh đi Thị xã Châu Đốc An Giang không ngắn tý nào. Chuyến đi bắt đầu từ 4h sáng đến 21h cùng ngày thì chúng tôi kết thức. Tiếp tục đọc

Chuyện tình ly và nước

ly và nước

Long nhong trên mạng thấy bài này cảm động  quá.

Chuyện kể về cuộc tình của ly và nước.

Vào 1 ngày nộ ngày đẹp trời nọ, chiếc ly bổng nhiên nói với chủ của mình.

Ly nói: “Tôi cô quạnh quá, tôi cần Nước, cho tôi chút nước nào!”

Chủ đem Nước đến, rót vào trong Ly.

Nước rất nóng, Ly cảm thấy toàn thân mềm nhũn, rụng rời, tưởng như sắp tan chảy đến nơi. Ly nghĩ, đây chắc là sức mạnh của tình yêu.

–Một lát Nước chỉ còn âm ấm, Ly cảm thấy dễ chịu vô cùng. Ly nghĩ, đây chính là mùi vị của cuộc sống.

–Nước nguội đi, Ly bắt đầu sợ hãi, sợ hãi điều gì chính Ly cũng không biết. Ly nghĩ, đây chính là tư vị của sự mất mát.

–Nước lạnh ngắt, Ly tuyệt vọng. Ly nghĩ, đây chính là ‘an bài’ của duyên phận.

Ly kêu lên: “Chủ nhân, mau đổ nước ra đi, tôi không cần nữa!”

Chủ không có đấy. Ly cảm thấy nghẹt thở. Nước đáng ghét, lạnh lẽo quá chừng, ở mãi trong lòng, thật là khó chịu.

Ly dùng sức lay thật mạnh. Ly chao mình, Nước rốt cục cũng phải chảy ra. Ly chưa kịp vui mừng, thì đã ngã nhào xuống đất.

Ly vỡ tan. Trước lúc chết, Ly nhìn thấy, mỗi mảnh của Ly, đều có đọng vết Nước. Lúc đó Ly mới biết, Ly yêu Nước, Ly thật sự rất yêu Nước. Nhưng mà, Ly không có cách nào để đưa Nước, nguyên vẹn, trở vào trong lòng được nữa.

Ly bật khóc, lệ hoà vào với Nước. Ly đang cố dùng chút sức lực cuối cùng, yêu Nước thêm lần nữa.

Chủ về. Ông ta nhặt những mảnh vỡ, một mảnh cứa vào ngón tay, làm bật máu ra.

Ly cười, ái tình, rốt cục là cái gì, lẽ nào phải trải qua đớn đau mới biết trân quý?
Ly cười, ái tình, rốt cục là cái gì, lẽ nào phải mất hết tất cả, không còn cách gì vãn hồi nữa mới chịu buông xuôi?

hoa oải hương

Ở 1 làng quên nhỏ yên bình, có 2 đứa trẻ vẫn thường hay chơi đùa trên cánh đồng hoa oải hương ở dưới chân đồi. Chúng rất thích đến đây vào mỗi buổi chiều, để đc nằm dài trên cánh đồng hoa, thả hồn vào mây gió, để đc ngắm trời, mây và những bông hoa tím đung đưa theo làn gió nhẹ.

Cũng trên cánh đồng hoa oải hương, 2 người đã hẹn ước khi nào lớn lên sẽ cưới nhau. Cô bé ngắt 1 cành hoa oải hương tách đôi và cho vào 2 chiếc lọ nhỏ xíu, mỗi người giữ 1 lọ.

Một ngày kia, 1 chuyện không may đã xảy ra. Một tai nạn đã khiến cậu bé phải nằm bất tỉnh trên giường bệnh. Bố mẹ cậu phải đưa cậu ra nước ngoài chửa trị.

15 năm sau. Cậu bé ngày xưa nay đã trở thành ca sĩ nổi tiếng. Anh trở về làng quê cũ để tìm lại những ký ức về tuổi thơ đã mất sau tai nạn. 15 năm sau, kể từ ngày cậu bé ra đi cô bé vẫn chưa từng rời khỏi làng quê 1 lần. Cô mở 1 trang trại trồng hoa ngay dưới chân đồi, nơi có cánh đồng hoa oải hương thơm ngát. Hàng ngày cô vẫn đứng trước cánh đồng hoa oải hương, nhìn những bông hoa tím đung đưa theo chiều gió, và hy vọng 1 ngày nào đó anh sẽ trở về.

Vào 1 buổi chiều khi chàng trai đi dạo, anh đi về phía chân đồi nơi có cánh đồng hoa oải hương tím biếc. 2 người đã gặp lại nhau sau 15 năm xa cách, nhưng thật trớ trêu thay, họ ko thể nhận ra nhau. Họ nói chuyện với nhau, trở thành bạn, họ kể chuyện cho nhau nghe. Chàng trai kể về chuyện anh trở về là để tìm lại ký ức. Anh đưa cho cô xem chiếc lọ nhỏ bên trong có bông hoa oải hương mà anh đã giữ bấy lâu nay, cô gái liền nhận ra đó chình là cậu bé ngày xưa, ng mà cô đã chờ đợi 15 năm nay.

Hàng ngày cô đưa anh đi đến những nơi mà trước kia 2 người từng đến, kể cho anh nghe những kỷ niệm ngày xưa của 2 người. Sau 1 thời gian anh cũng nhớ lại được những chuyện từ quá khứ. Họ yêu nhau, và có khoảng thời gian vui vẻ hạnh phúc bên nhau.

Tưởng rằng từ đây họ sẽ được sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi, nhưng ai ngờ đâu, số phận lại 1 lần nữa chia cách 2 người. Cô gái bị mắc 1 căn bệnh hiểm nghèo. Trước lúc ra đi cô gái đưa cho chàng trai cái lọ thuỷ tinh nhỏ và nói với chàng trai: “Anh hãy giữ lấy chiếc lọ này, nhìn thấy nó như là thấy em, như vậy chúng mình sẽ đc ở bên nhau mãi mãi”.

Sau khi cô gái ra đi, chàng trai vô cùng đau khổ. Anh quyết định sẽ vẫn ở lại, tiếp tục trồng hoa trên mảnh đất mà ng yêu anh đã trồng. Mỗi buổi chiều anh lại ra đứng trước cánh đồng hoa oải hương, nhìn những bông hoa tím đung đưa theo chiều gió, chờ đợi, đợi 1 ngày nào đó cô sẽ theo những làn gió trở về bên anh.

Có người cho rằng hoa oải hương mang hàm ý là sự nghi ngờ, nhưng một số khác lại nói hoa oải hương hàm chứa ý nghĩa “chờ đợi tình yêu”..

– Cần hai năm để học nói nhưng cần cả đời học im lặng.
– Đừng chen lên phía trước, cũng đừng thụt lại đàng sau.
– Luật pháp khôn ngoan chứ không phải con người.
– Anh em là bạn hữu trời tặng ban.
– Chỉ đứa con làm mẹ khóc có thể lau khô mắt bà.
– Cuộc đời cần may mắn như cỏ cần sương mai.
– Con đường bổn phận cận kề thế mà ta tìm nó tận nơi nao.
– Có biết tu thân mới mong bình thiên hạ.
– Hãy luôn chừa một chỗ cho khả năng sai lầm.
– Hoạ chỉ có thể vào nhà qua cửa do chính ta mở.
– Nhân gian là biển cả, tim ta mới là bến bờ – Khôn ngoan là kẻ biết người (biết ta).
– Biết điều mình không biết mới là biết thật.
– Hôm qua, hôm nay, ngày mai là 3 ngày của đời người.
– Kẻ có số hạnh phúc thì không cần tìm nó cũng tới.
– Những con tim ở gần nhau chưa hẳn đã gặp nhau.
– Với tình yêu đến mức điên cuồng thì chỉ có tình yêu mới chữa trị được thôi.
– Làm người thì dễ, nên người khó thay.
– Người đặt câu hỏi ngu 5 phút, kẻ không chịu hỏi dốt cả đời.
– Chậm chân có gì phải sợ, dừng chân mới đáng sợ.
– Cánh cửa khép kín nhất là cánh cửa ta có thể bỏ ngỏ.
– Khôn 3 năm dại 1 giờ.
– Đã làm lừa thì đừng ngạc nhiên khi thấy có người cưỡi trên lưng.
– Dù cho mắt có tốt đến mấy không bao giờ ta thấy được lưng của chính mình.
– Một người góp ý quý hơn ngàn người vỗ tay.
– Nước đã đổ rồi khó mà hốt lại.
– Người có lý đâu cần phải to tiếng.
– Dời sông chuyển núi còn dễ hơn thay đổi tính chất chính mình.
– Nếu không muốn bị lộ, thì tốt nhất là đừng làm.
– Phương pháp mà bất di bất dịch thì đâu phải là phương pháp.
– Bạn là con đường, thù là tường ngăn.

(sưu tằm)